Phòng vệ rủi ro với hợp đồng
- Hướng dẫn Coin-M Kỳ hạn
Phòng vệ rủi ro đề cập đến việc sử dụng hợp đồng ảo để phòng ngừa sự biến động của giá giao ngay (spot price) và tránh các rủi ro phát sinh từ sự biến động của giá giao ngay trong một giai đoạn nhất định. Nó được chia thành phòng vệ rủi ro long và phòng vệ rủi ro short, phòng vệ rủi ro long là để tránh rủi ro giá giao ngay tăng mạnh, ngược lại, phòng vệ rủi ro short là để tránh rủi ro giá giao ngay giảm mạnh.
Nếu người dùng đang giữ một ít BTC, hoặc nếu anh/cô ấy muốn có thêm BTC ở một mức giá nhất định trong tương lai, khi đó, sự biến động của giá sẽ tạo ra các mức lỗ và lãi. Để tránh biến động giá giao ngay, người dùng cần phải thiết lập các vị thế hợp đồng đối lập với giá giao ngay. Nhờ vậy, các khoản lời và lãi sẽ được phòng vệ bất kể biến động giá thế nào.
Ví dụ:
Một thợ đào Bitcoin ước tính là mình sẽ đào được 10 BTC vào cuối tháng.
Giá giao ngay hiện tại của BTC = 500 USDT/BTC
Lợi nhuận mà thợ đào muốn = 10 BTC * 500 USDT/BTC = 5000 USDT,
Mệnh giá của hợp đồng BTC = 100 USD T
Số lượng của các hợp đồng short = 5000USDT/100USDT=50
Nếu giá giao ngay của BTC giảm xuống 400 USDT/BTC vào cuối tháng.
Lợi nhuận thợ đào có được từ hợp đồng = (100/400 - 100/500)*50=2.5 BTC,
Số lượng BTC mà thợ đào muốn bán: 10 + 2.5 = 12.5 BTC
Giá bán hiện tại = 400 USDT/BTC
Lợi nhuận cuối cùng = 12.5*400 = 5000USDT
Bằng cách sử dụng phương pháp phòng vệ rủi ro, thợ đào đã thiết lập các vị trí tương ứng và đã có thể ổn định lợi nhuận của mình dù cho biến động giá có xảy ra.